Người ta nói phận đời cay đắng
Hơn thua nhau đúng ở một tấm chồng…
……………………***…..***…………………….
Câu chuyện xót xa đúng như trong huyền thoại
Trong vô vàn cảm xúc giận thương
Nhưng sau cùng mong đừng còn lại vấn vương
Cho những gì đã gọi là quá cũ
Vẫn biết thanh xuân nếm bao tủi khổ
Nhưng sống ở đời ai nào biết được chữ “ngờ”
Lỗi tại anh, lỗi tại ai hay tại người anh gọi là “người ta” trìu mến
Xin không còn yêu thì cũng nên còn nghĩa phu thê.
Sống ở đời còn nên biết ê chề
Mà suy nghĩ có cái nghĩa tình sau trước
Có thể không còn yêu xin đừng gieo hận
Như thể là kẻ thù từ kiếp trước của nhau
Vẫn hiểu là ở những phút đớn đau
Có thể người ta không thể kìm lòng mà thành phiền phức
Nhưng những người đàn ông đáng mặt đàn ông nên hiểu điều mà biết được
Nghĩ cho mình ít thôi mà nghĩ bớt cho người
Thôi ở đời này còn có chuyện như vậy cô ơi
Vẫn cứ phải yên an mà sống tiếp
Đời còn lại gì 30 thanh xuân đến hồi sau sẽ biết
Chỉ biết câu chuyện dài đã không phí tâm người.
Chưa gặp bao giờ nhưng em xin phép gọi cô
Và trân trọng trong ngay cả những câu từ cô viết
Còn người đàn ông cô đã từng gọi là chồng – em xin mạn phép
Chưa đáng mặt đàn ông chứ đừng nói đáng mặt làm thầy.