Em mệt lắm anh à…
Ở ngoài kia có quá nhiều sóng gió
Em về đây chỉ mong mình yên an giấc ngủ
Cùng anh đi qua những buổi chiều.
Em về đây cùng với những tin yêu.
Nhưng thẳm sâu có lẽ nhiều đổ nát
Người ta buồn, người ta vui… đời cũng bạc
Sống mà anh, ai biết được chuyện sau.
Em về đây lại những đêm thâu.
Mi có cay thì cũng mình em biết.
Anh có thương, nhiều khi lòng lại càng thêm mệt.
Bận tâm chi chuyện vụn vặt như tơ
Em nghĩ mình nuôi chưa đủ giấc mơ.
Gieo chưa đủ hạt mầm nên chưa thành trái ngọt.
Yêu thương cũng thế kia, mong manh nhiều thiếu sót.
Tự bản thân em thấy mệt với chính mình.
Em yêu nhiều cũng trải cả bình minh.
Cả rạng đông và những ngày nắng chát.
Cả hoàng hôn và những đêm đen bàng bạc.
Cũng tự mình qua cả những thương đau.
Hi vọng sau cùng sẽ có luống tình sâu.
Đi với nhau cả đoạn đời dài phía trước.
Có khó khăn, có ngọt bùi khổ cực.
Nhưng có can chi… đời mà, em chịu được hết thôi!
BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ

Đã hết rồi ngày tháng vấn vương

Mùa Xa Nhau

Lạ Mà Quen
