
“Em ơi mua son môi đi
Tiếc chi vài đồng cho môi mắt
Điệu chút đi em có vài đồng bạc
Mà bớt tự ti, khỏi e dè
Em ơi son mới em nè
Mẫu mới, kiểu mới thêm vành môi thắm
Đôi người đi qua đặng lòng say ngắm
Chút điểm tô thôi mà em lại rạng ngời
Em ơi, dừng lại gót chân êm
Say cho mà xem, dùng rồi sẽ nghiện
Lời của chị đây, tin đi em, không thiệt
Sẽ đẹp hơn nhiều qua mấy phần phờ phạc nơi em”
Nhẹ buông cánh tay, nới lỏng vai mềm
Tôi dừng lại ghé qua hàng son đỏ
Nghía một chút vài ba thỏi màu không tỏ
Thoáng nghĩ buồn điểm tô rồi, người có chợt thương.
“Em ơi em mua son môi đi”
Lời cô gái vẫn còn văng vẳng
Nơi đây, trời chiều chưa kịp nắng
Vẫn thấy nhớ anh đôi phút yếu lòng
Em ơi em, bỏ lại khoảng không
Có người ấy, một góc tim em ở đó
Son môi một cây, em lấy rồi còn bỏ
Con người cũng vậy thôi, buồn lòng có giải quyết được gì.
Em ơi, mua son môi đi!
18.07.2017