“Bốn bức tường nhìn quen mà lạ
Một ánh nhìn, thấy lạ mà quen”
Một con đường ngày nào cũng qua
Khi xa rồi có chút gì đọng lại?
Một tiếng nấc sao lòng nghe tê tái
Những con đường biến lạ thành quen.
Những con đường bao bước chân xen
Tôi lặng lẽ vì quen hay là lạ
Tôi chẳng biết gì dù quen dù lạ
Chẳng biết gì dù lạ dù quen.
Một con đường ba bốn năm qua
Mà vẫn lạ bởi đường thêm cát bụi
Mà vẫn lạ bởi những ngôi nhà mới
Sự vật tầm thường khiến lạ trái tim ta
Một con đường ba bốn năm qua
Mà vẫn lạ sau một ngày chẳng đến
Mà vẫn lạ vì hai ba ngày vắng mặt
Bước chuyển thời gian dẫm lên lối đường mòn,
Lối đường mòn ta bước đã bao năm
Mà vẫn lạ bởi ngày nào cũng bước
Mà vẫn lạ khi trái tim trầy xước
Một chút tổn thương mà làm lạ cái đã quen
Nhưng rồi một ngày lại bước chân xen
Con đường ấy bỗng quen hơn là lạ
Ta thấy lạ khi trái tim không lạ
Mà lại quen với một ánh mặt chưa từng
Bốn bức tường không một chút gì chung
Cái đã quen nay lại thêm lạ lẫm
Một ánh nhìn mà ta chưa từng gặp
Làm ấm tim ta thì lạ thành quen.
07.01.2011
BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ

Đã hết rồi ngày tháng vấn vương

Mùa Xa Nhau

Tìm Anh
