
Nhớ không nhầm thì bài thơ này viết sau khi cắt tóc ngắn lần đầu tiên, lúc này đang là năm cuối đại học thì phải. Một bất ngờ thực sự mà ai cũng phải ngỡ ngàng: Từ một con bé tóc dài ngang eo thành cô nương tóc ngắn cũn.
Tự nhiên thấy nhớ suối tóc ngày xưa này quá! Từ ngày đó tới giờ tóc chưa dài quá vai thêm lần nào cả 🙂
Hôm nay trời nhẹ ửng hồng
Lòng em lại khẽ mông lung thuở nào
Yêu anh từ thưở trăng cao
Yêu anh từ thuở hồng đào tóc mây
Xa xa mái tóc em gầy
Một thân liễu gãy đong đầy suy tư
Yêu anh, hết thảy còn vừa?
Cho vơi nỗi nhớ, cho chừa thương đau
Yêu anh còn những nôn nao
Em về kết lại tình nào ai hay
Yêu anh khuya sớm mai rày
Em đi anh lại như ngày hư không
Yêu anh em để trong lòng
Tóc bay trong gió em sang sông vắng đò
Yêu anh qua mấy câu hò
Em về nối lại tình còn hay không?
Yêu anh có lẽ trong lòng
Chỉ mình em biết còn mình em hay
Yêu anh còn suối tóc này
Kết nhành bông trắng em đưa tang một mối tình…
14.03.2017